banner 728x90

Tản văn: Đầm sen hồng An Lạc

25/02/2025 Lượt xem: 2660

Hôm ấy trời nóng lắm. Nắng đốt bơ phờ ngọn cây và bằng lăng cũng đã lạc màu. Những mảng kính loa lóa trong các tòa nhà cao tầng buổi trưa - cái màu mà dẫu đến từ một thành phố miền Trung, tôi vẫn nghĩ, mình sẽ lạc mất nếu bay như chim, không thì cũng đâm sầm vào vách đứng có hàng chữ màu mè nào đó.

Nhưng cái hực nóng của mặt đường đã loãng nhanh khi tràn vào mắt tôi là mướt mát lá sen xanh. Những chiếc lá to như những chiếc dù bé, mạnh mẽ trỗi dậy tự bao giờ trên mặt hồ. Nói thế là vì, ngày tôi đến mùa đông trước, cả một vùng sen Đầm An Lạc này đã héo rũ vì quá khô gầy và u muội đến nỗi làm tim mình se thắt lại.

Có chút gì tiếc rẻ nơi bạn đồng hành khi trên đồng sen, mới chỉ có vài búp hồng loáng thoáng. Nhưng thay vì một không gian sen náo nức, điều mà tôi có là sự bình dị dịu dàng của lá. Ngay cả khi lá sen ràn rạt đổi màu khi bị hất ngược lên bởi vài ba cơn gió, Đầm Trị vẫn thật dễ thương trong vẻ gì đó phụng phịu, hờn dỗi. Hay chí ít là tôi đã cảm thấy điều đó, bằng cảm thức của một phụ nữ, không còn trẻ để làm mình làm mẩy và quý đến từng giây phút thương yêu mình có. Mà có khi, cái màu bạc dội lên trong những lúc xao động của lá cũng như khi ta cồn cào giấu mình, để quay trở lại với bình yên, với chút ít nụ cười.

Một lúc, không hiểu vì có điều gì phấn khích, hay vì cuộc trò chuyện rất đượm mà tôi đã bị mấy chén rượu sen tý hon làm cho mê hoặc. Cái màu rượu vẫn nâu sánh như thế, nhưng chưa phải mùa, nên vẫn còn chút gì đó chói gắt, chả bù cho củ sen, trắng ngọt và mát. Tôi cũng không còn nhớ là mình đã nói đến những điều gì, lắng nghe như thế nào, nhưng nhớ về hương sen thầm kín dìu dịu trong gió khô. Phía trước, bên trái, bên phải và đằng sau nữa là tiếng của lũ sen xanh rúc rích. Có câu chuyện nào đó của ngày đã quá vãng, đẹp và nhưng nhức như một bài thơ cũ. Có giọng nói thân thiết của ngày hôm qua, xa xôi đến mức không hình dung được.

Giống như là được ám thị, tôi như đã không thể dứt ra được những ý nghĩ về cái xanh bần bật và rừng rực của sen. Cũng chẳng phải là một ngụ ngôn gì, nhưng hẳn là trong sen nhiều lắm những chất chứa. Và quá đủ để riết róng lột xác sau tàn lụi, rồi hiền hậu quay trở lại.

Giữa chừng, tôi đã bâng quơ khi nghĩ, ai rồi sẽ lần nào đó, đến đây. Một mình. Để dõi vào mênh mông trong mùa sen bộn bề và xa vắng.

Đầm sen hồng An Lạc sẽ còn mãi trong tôi…

Ninh Văn Hồng

 

 

 

 

 

 

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Mùa sứa tươi

Buổi sáng đi chợ sớm, bất chợt tôi nhìn thấy một thau sứa nhỏ nằm lẻ loi bên cạnh những thúng cá tươi. Cô bán hàng nói, mẻ sứa này mới đưa vào bờ sáng nay đó. Những con sứa tươi rói, mập mạp còn đẫm nước, cát biển với mùi tanh nồng đặc trưng đầy gợi nhớ.

Truyện ngắn: Biển trong cô…

Thực ra cô thích biển lắm, nhưng không phải là biển ở những chỗ đông đúc, nhộn nhịp với cơ man người là người. Biển mà mỗi khi cô nghĩ đến thường là những nơi thênh thang sóng. Nơi mà cát thật mịn và không nhiều lắm dấu chân người.

Truyện ngắn: Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ tôi là cây chùm ruột. Trong mảnh sân trước căn nhà nhỏ mẹ tôi mua hồi đó luôn mát rượi bởi bóng mát của một cái cây rất lạ. Nhờ những tán lá sum suê của nó nên ánh nắng chói chang của những ngày hè dịu đi rất nhiều. Khoảng sân râm mát dưới gốc là chỗ cho bọn trẻ chúng tôi tụ tập chơi bắn bi, chơi đồ hàng…

Truyện ngắn: Món nợ

Hơn mười năm trước, hồi đang là sinh viên đại học, suốt 4 năm học hắn đều ăn chịu xôi sáng ghi sổ trong con hẻm gần trường. Được cái lúc nào hắn cũng ăn một lần 2 đĩa, lại luôn miệng má má con con nên bà bán xôi thường khuyến mãi riêng cho miếng cháy to bằng nửa bàn tay.

Nghĩa Tân căng tràn sức sống

Trên quê hương mới – phường Nghĩa Tân (Cầu Giấy, Hà Nội), bà con cộng đồng đã cùng nhau đoàn kết, gắn bó, tương thân tương ái - hợp sức phấn đấu “xây” nên một mái nhà chung - mỗi ngày thêm sắc mới…

Nặng lòng Tràng An - Kẻ Chợ

Năm xưa, tôi – XP đã có những cuộc đàm đạo cùng Nhà văn Siêu Hải (1924 – 2012). Có thể nói, cả cuộc đời ông gắn bó với “đô thị Kẻ Chợ” qua những trang viết ngồn ngộn… về Thăng Long - Hà Nội. ..

Trường ĐH Tây Bắc: Đề kiểm tra giữa học kỳ 2 môn Ngữ văn lớp 8 năm học 2024 – 2025

Truyện ngắn "Quê hương" của tác giả Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm mang đậm tính nhân văn, khắc họa một cách sâu sắc tình cảm quê hương của mỗi con người, đặc biệt là tình yêu với mảnh đất nơi sinh ra và lớn lên. Qua câu chuyện, tác giả không chỉ miêu tả cảnh vật quê hương mà còn thể hiện những suy tư, cảm xúc của nhân vật về quê hương và những giá trị tinh thần sâu sắc mà quê hương mang lại.

Đề luyện thi số 1 - Trung tâm Trí Việt: Phân tích truyện ngắn "Ông tôi" của tác giả Đào Quốc Thịnh

Truyện ngắn "Ông tôi" của Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm đầy cảm động và mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.
Top