banner 728x90

Tùy bút: Sài Gòn mưa

03/07/2025 Lượt xem: 2596

Sài Gòn mưa.

Giữa cái nắng như thiêu như đốt của mùa hè có một cơn mưa xuống làm con người dễ chịu hơn. Mưa đêm. Được ngửa cổ nhìn trời mà đón những giọt mưa. Cho đỡ khát, cho trôi đi khói bụi của bao ngày.

Lâu hơn mọi bữa, đêm nay mưa nhiều. Dường như ông trời ban cho miền đất này chút ngọt ngào, thanh bạch sau bao tháng ngày nắng cháy da đỏ tóe. Mưa. Một mình lang thang trên phố để tìm hương vị mưa đầu mùa. Để mà thơ thẩn cùng cỏ cây. Để mà quên đi cuộc sống mưu sinh khắc nghiệt xảy ra hàng ngày. Một mình đi lang thang. Và trời cứ mưa.

Có lẽ người người, đàn ông đàn bà, người già trẻ nít đứng sau những ô cửa bảo "thằng đó khùng!" Mặc kệ, lâu lâu khùng một lần cũng chẳng sao. Trời mưa. Cứ xuống phố, để tắm mưa, để gội rửa... Có như thế, lòng mới được thanh thản hơn. Có như thế mới ấm nồng. Mới buồn mới vui. Mới thương mới ghét. Và có thể cuộc sống mới đẹp, mới ý nghĩa hơn.

Trời vẫn mưa. Đêm. Đèn đường vàng vàng mưa trong màn đêm u ám. Ngã tư đèn đường xanh rồi đỏ. Đường chỉ có vài người mải miết đi vội vã. Thấy mưa lạnh và rơi, mà hạt hơn. Ngẩng đầu lên thấy nhành bàng lặng yên tim tím dưới mưa. Chợt nhớ về ngày xưa. Em và tình yêu chung thuỷ. Thấy xót xa trong lòng. Ước gì em bây giờ là em của ngày xưa... Nhành bàng lặng vẫn rưng rung, đong đưa dưới những giọt mưa đầu mùa... để khẳng định, để thuỷ chung.

Về đến nhà họ. Trời vẫn còn mưa. Căn phòng chật hẹp ngày thường nóng bức, giờ đây mát lạnh dễ chịu. Mưa vẫn lộp bộp rơi trên mái tôn. Vừa vui tai vừa gợi trí tưởng tượng. Không ngủ được. Mà làm sao ngủ khi lâu thật lâu mới có một cơn mưa như thế này. Bắc cái ghế đẩu con con ra ngồi ngoài hành lang. Để được nhìn mưa và để được rùng mình khi cơn gió thoảng qua. Con hẻm nhỏ ngoằn ngoèo, xám xịt nước mưa. Mưa rơi nhẹ, trải đều trên con hẻm. Con hẻm xám xịt nước mưa như những tấm thảm vô hình nhưng nét hoa văn tuyệt đẹp. Bỗng nhớ lại thuở học trò nông nổi, với những cơn mưa miền Trung dài dằng dặc. Êm lãng mạn dại dưới mưa, bàn chân tung tóe nước. Lòng dâng đầy bao cảm xúc mùa mưa. Em lúc ấy vô tư... Bọng bóng nước mưa rơi tan tành trên sân trường một chiều mưa đầu mùa năm học. Con mưa ngày cũ còn dai dẳng đến bây giờ!

Trời đã nhẹ hạt mưa. Thoáng qua vài cơn gió. Chợt thấy lạnh lạnh trong lòng. Trùm mền tận cổ mà hoài niệm, mà nhớ trong tiếng mưa rơi. Ước gì sau mỗi ngày tất bật, nhộn nhịp, lo toan... đến đêm sẽ có một cơn mưa lành và dễ chịu. Rồi mưa sẽ tạnh lúc nửa đêm. Lòng sẽ thanh thản hơn...

Phúc Nguyên

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Mùa sứa tươi

Buổi sáng đi chợ sớm, bất chợt tôi nhìn thấy một thau sứa nhỏ nằm lẻ loi bên cạnh những thúng cá tươi. Cô bán hàng nói, mẻ sứa này mới đưa vào bờ sáng nay đó. Những con sứa tươi rói, mập mạp còn đẫm nước, cát biển với mùi tanh nồng đặc trưng đầy gợi nhớ.

Truyện ngắn: Biển trong cô…

Thực ra cô thích biển lắm, nhưng không phải là biển ở những chỗ đông đúc, nhộn nhịp với cơ man người là người. Biển mà mỗi khi cô nghĩ đến thường là những nơi thênh thang sóng. Nơi mà cát thật mịn và không nhiều lắm dấu chân người.

Truyện ngắn: Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ tôi là cây chùm ruột. Trong mảnh sân trước căn nhà nhỏ mẹ tôi mua hồi đó luôn mát rượi bởi bóng mát của một cái cây rất lạ. Nhờ những tán lá sum suê của nó nên ánh nắng chói chang của những ngày hè dịu đi rất nhiều. Khoảng sân râm mát dưới gốc là chỗ cho bọn trẻ chúng tôi tụ tập chơi bắn bi, chơi đồ hàng…

Truyện ngắn: Món nợ

Hơn mười năm trước, hồi đang là sinh viên đại học, suốt 4 năm học hắn đều ăn chịu xôi sáng ghi sổ trong con hẻm gần trường. Được cái lúc nào hắn cũng ăn một lần 2 đĩa, lại luôn miệng má má con con nên bà bán xôi thường khuyến mãi riêng cho miếng cháy to bằng nửa bàn tay.

Nghĩa Tân căng tràn sức sống

Trên quê hương mới – phường Nghĩa Tân (Cầu Giấy, Hà Nội), bà con cộng đồng đã cùng nhau đoàn kết, gắn bó, tương thân tương ái - hợp sức phấn đấu “xây” nên một mái nhà chung - mỗi ngày thêm sắc mới…

Nặng lòng Tràng An - Kẻ Chợ

Năm xưa, tôi – XP đã có những cuộc đàm đạo cùng Nhà văn Siêu Hải (1924 – 2012). Có thể nói, cả cuộc đời ông gắn bó với “đô thị Kẻ Chợ” qua những trang viết ngồn ngộn… về Thăng Long - Hà Nội. ..

Trường ĐH Tây Bắc: Đề kiểm tra giữa học kỳ 2 môn Ngữ văn lớp 8 năm học 2024 – 2025

Truyện ngắn "Quê hương" của tác giả Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm mang đậm tính nhân văn, khắc họa một cách sâu sắc tình cảm quê hương của mỗi con người, đặc biệt là tình yêu với mảnh đất nơi sinh ra và lớn lên. Qua câu chuyện, tác giả không chỉ miêu tả cảnh vật quê hương mà còn thể hiện những suy tư, cảm xúc của nhân vật về quê hương và những giá trị tinh thần sâu sắc mà quê hương mang lại.

Đề luyện thi số 1 - Trung tâm Trí Việt: Phân tích truyện ngắn "Ông tôi" của tác giả Đào Quốc Thịnh

Truyện ngắn "Ông tôi" của Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm đầy cảm động và mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.
Top