banner 728x90

Truyện ngắn: Vì sao họ chung sống với nhau đến già

14/06/2025 Lượt xem: 2367

Chàng tuổi Mão, nàng tuổi Tuất, cách nhau 7 tuổi, cái tuổi mà tử vi nói là hợp. Nhưng ngày hai đứa đến với nhau cũng thật khó nhọc, bởi một số người hai bên nội ngoại xúm lại can, nói: rồi thế nào chúng mày cũng cãi nhau như chó với mèo.

Đúng thật, họ toàn cãi nhau chuyện đẩu đâu. Thời còn trẻ, đôi lúc họ tranh luận bất phân thắng bại như Các Tiểu Vương quốc Ả Rập thống nhất ở châu Phi hay châu Á; giọng nói một số xã này giống với giọng nói ở xã khác hay ở một tỉnh nào đó tận miền Trung; cho con ăn dặm thứ gì tốt cho sức khoẻ tuổi sơ sinh... Thời chớm trung niên, thỉnh thoảng họ cãi nhau về quan điểm nên làm thêm nghề gì trong mấy nghề cắt cọc sợi, bóc đậu phụng, nuôi heo để tăng thu nhập; cho con thi vào trường đại học nào; cách tính hệ số tiền lương theo quy định mới... Ở cái thời gần đất xa trời, mắt kém, tai lãng, nghe tiếng được tiếng mất thì thi thoảng họ tranh luận giữa thịt bò và thịt heo thứ nào nhiều cholesterol hơn, hoặc bắt bẻ nhau câu chữ sau khi nghe cô biên tập viên giọng Bắc nói trên ti vi... Đại loại thế.

Điều đặc biệt, xong chuyện “đấu khẩu” thì cả hai đều biết mình sai, bởi vậy họ nhất trí với nhau cứ mỗi lần xảy ra như thế thì lấy dao khắc một nhát lên cánh cửa gỗ để cả hai người soi vào đó mà kiềm chế bản thân. Nhưng quy luật tuổi tác, tính tình luôn đi theo với thời gian, vì thế vết khắc cứ dài ra mãi như một bộ sưu tập của cuộc đời hai người.

Một hôm, đứa cháu ngoại là sinh viên nghỉ hè về chơi, nó nhìn mãi lên cánh cửa gỗ rồi nói lạ nhỉ, sao giống chuyện phim mấy tay anh hùng miền Viễn Tây, “bùm” xong một địch quân thì khắc một phát vào báng súng.

Bà hỏi ông có thấy vết khắc gì đó trên cánh cửa không, ông nói mắt tui mờ rồi không thấy, thế còn bà. Bà nói lưng tui còng đâu có nhìn với tới nơi đó được. Nói rồi, ông bà nhìn nhau cười móm mém.

Mãi đến bây giờ, đứa cháu ngoại vẫn cứ thắc mắc không hiểu sao lại có các vết khắc trên cánh cửa đó. Có thể đó cũng chính là lời giải cho câu trả lời: “Vì sao họ chung sống với nhau đến già” ./.

Phúc Nguyên

 

Tags:

Bài viết khác

Bài viết phân tích truyện ngắn “Quê hương” của tác giả Đào Quốc Thịnh.

Dàn ý tham khảo của thầy Nguyễn Lý Tưởng - GV trường THCS Bình Minh - Thị xã Nghi Sơn - Thanh Hóa

Truyện ngắn: Tình bạn và sự sẻ chia

Tôi với anh là bạn thân. Anh có học thức, kinh tế khá, chỉ phải cái tính "ta đây" tỏ ra hơn người và đố kỵ, nên suốt đời không ngóc đầu lên được. Thỉnh thoảng, tôi và anh thường rủ nhau đi uống cà phê, nhậu nhẹt. Một lần, trò chuyện với nhau, anh than vãn: “Tớ có đứa bạn thân thời trung học, hay rủ đi uống cà phê. Mỗi lần như thế, hắn cứ luôn than thân trách phận, kể nghèo, kể khổ, đủ thứ chuyện trên đời.

Tản văn: Sông quê

Lâu lắm rồi tôi mới có dịp về thăm quê nội. Quê tôi là một làng nhỏ nằm bên bờ sông Cái, con sông hiền hòa chở bao điều nhung nhớ. Có bao điều thích thú và bao nhiêu kỷ niệm về quê nội, nhưng nhớ nhất vẫn là mỗi khi vào dịp trăng tròn, ngồi bên bờ sông hóng mát, ngắm trăng, nghe ông kể truyện cổ tích.

Truyện ngắn: Nơi ấy là quê hương

Cha mẹ chị ở nơi khác đến lập nghiệp ở mảnh đất này. Giới thiệu về mình, chị nói mình là người sinh ra ở nơi này. Chị có đôi mắt to tròn, luôn ánh nét cười dễ làm người khác xao xuyến. Học đến lớp 10, chị vào thành phố trọ học. Học xong, chị đi làm, lập gia đình, ít có dịp về quê dù quê nhà chạy xe máy khoảng một tiếng đồng hồ là tới. Rồi cuộc sống đổi thay, chị theo chồng sang tận bên kia đại dương, cắm cúi làm ăn nuôi con, năm tháng cứ thế trôi đi...

Câu chuyện gia đình: Tìm được việc làm

Ngày trước, khi học đại học ở TP. Hồ Chí Minh, dù khó khăn đến đâu, hàng tháng ba má cũng gửi cho tôi 2,5 triệu đồng. Tôi chi tiêu tiền nhà, tiền học, ăn uống vừa đủ. Muốn có tiền tiêu vặt, giao lưu với bạn bè, tôi phải làm thêm như giữ xe, đi bán cà phê…

Chuyện kể về Trường Sa thân yêu

Tôi đến Trường Sa vào những ngày tháng 3 âm lịch, khi hoa muống biển nở rộ. Mùa xuân ở Trường Sa là mùa trời yên biển lặng nhất. Lúc ấy, những cơn sóng đã thôi dữ dội. Nó nhè nhẹ va vào bờ cát, mơn man những dây hoa muống biển. Sóng xanh, thảm dây muống biển xanh với những bông hoa tím, và biết bao loài hoa khác đã vẽ nên bức tranh tuyệt đẹp về Trường Sa, trái tim của biển đảo quê hương.

Lưu bút: Mùa hoa phượng

Khi con ve sầu cất cao giọng hát báo hiệu những “chùm hoa nắng” đang trải dài trên khắp miền quê hương cũng là lúc những chiếc áo trắng sân trường bịn rịn chia tay bạn bè, thầy cô, chia tay trang sách hồng... Một mùa hạ đang đến với bao cảm xúc hồn nhiên, tinh khôi của lứa tuổi học trò.

Câu chuyện gia đình: Tình yêu thương của cha

Mẹ mất, cha ở vậy nuôi hai đứa con, một trai một gái. Cuộc sống tuy khó khăn nhưng khi con muốn ăn món gì lạ, người cha đều mua về, nấu cho bằng được. Hai mươi năm sau, cả hai đứa con đều học hành đến nơi đến chốn, thành đạt trong công việc và lập nghiệp ở xa; được đi đây đi đó, được thưởng thức nhiều món ngon vật lạ.
Top