banner 728x90

Truyện ngắn: Tình yêu của mẹ

09/05/2025 Lượt xem: 2590

Đến muộn, khi ly cafe của bạn đã vơi lưng chừng, và không gian của quán cafe đã bắt đầu ong ong lên bởi tiếng người, thế mà mình vẫn thấy mắt bạn buồn, dù trên gương mặt là một cái nhoẻn cười và bàn tay bạn vừa gấp lại trang sách đọc dở.

Khi định vị trên ghế, mình đã tự hỏi, tại sao bạn lại chọn quán này khi bao giờ cũng thích yên tĩnh. Không biết có phải vì cuốn sách bạn vừa mượn từ Trung tâm Học liệu, hay chỉ vì bạn muốn khỏa lấp mình bởi một đám đông, muốn trốn nỗi trống vắng khi vừa chia tay con gái theo học đại học ở một nơi thật xa? Rồi bạn loay hoay kể chuyện thu xếp chỗ ăn ở, mua sắm những đồ đạc cần thiết cho con gái như một cuộc sống tự lập đầu tiên và quan trọng nhất khi con 18 tuổi. Kể chuyện những lúc lòng dậy lên nỗi lo lắng trước những dòng xe và người hầu như không ngưng nghỉ. Về những lúc qua phố thấy mấy thanh niên gầy gò đứng ngáp vặt. Về chiếc khóa căn phòng mà bạn của bạn đã móc chồng lên ổ khóa của chủ nhà để đảm bảo chắc chắn căn phòng ấy là của con bạn. Về mấy thẩu thức ăn nhỏ bạn mang vào từ quê nhà. Chắc trong lòng bạn lúc ấy lại đang nghĩ không biết con bé có chịu khó ăn uống không, hoặc ăn được bao lâu?

Trước đó, mình đọc trên status, thấy bạn kể chuyện cùng con gái đi ăn đồ Nhật, sau khi con gái bạn đã tra Google xem chỗ nào ngon mà rẻ. Câu chuyện đọc nghe hề hề, nhưng điều mình đọc được sau những dòng chữ ấy là nỗi nhớ con gái đã bắt đầu ngay từ khi chưa chia tay. Thế nên, chiều con một chút xíu cũng là cách mà các bà mẹ thường làm. Mà sao lúc đọc những dòng ấy, mình cứ nghĩ bạn vừa gõ, vừa cố cất đi nước mắt.

Con gái bạn, cũng như con gái mình, khi lớn rồi thường thích có một thế giới riêng. Mẹ thì vẫn là người bạn lớn, nhưng không phải điều gì cũng kể hết và cũng không thích ôm ấp như thời còn bé nữa. Vì thế mà mắt mình cũng đỏ hoe khi bạn kể, cả tháng trước khi đi, con gái luôn đòi ngủ cùng mẹ. Tay con tìm tay mẹ đặt lên người mình. Và có lúc trong đêm khuya, bạn thấy tay con nhè nhẹ ôm chặt lấy mẹ...

Bạn giờ lại tiếp tục chiến đấu với công việc để lo lắng và đồng hành cùng con trong hành trình mấy năm ở chốn xa. Cũng như chị, con gái nhỏ của bạn đã bắt đầu vào guồng quay mới cho những năm phổ thông cuối cấp. Thế nên mình hiểu, bạn về nhà, ngó đâu cũng thấy thiếu, nhìn đâu cũng thấy trống. Và rồi lại loay hoay với những ý nghĩ về con đang một mình ở nơi quá xa...

Nhưng nỗi lo của bạn là nỗi lo hạnh phúc. Nỗi nhớ của bạn dù sẽ dài, sẽ đằng đẵng nhưng chắc chắn không phải là nỗi nhớ của sự khuyết thiếu. Con bạn - cô bé trông rất mạnh mẽ trong sự cá tính - rồi sẽ thật sự lớn lên và trưởng thành trong nỗi nhớ dài của mẹ. Mình tin thế!

Thu Hương

 

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Mùa sứa tươi

Buổi sáng đi chợ sớm, bất chợt tôi nhìn thấy một thau sứa nhỏ nằm lẻ loi bên cạnh những thúng cá tươi. Cô bán hàng nói, mẻ sứa này mới đưa vào bờ sáng nay đó. Những con sứa tươi rói, mập mạp còn đẫm nước, cát biển với mùi tanh nồng đặc trưng đầy gợi nhớ.

Truyện ngắn: Biển trong cô…

Thực ra cô thích biển lắm, nhưng không phải là biển ở những chỗ đông đúc, nhộn nhịp với cơ man người là người. Biển mà mỗi khi cô nghĩ đến thường là những nơi thênh thang sóng. Nơi mà cát thật mịn và không nhiều lắm dấu chân người.

Truyện ngắn: Ký ức tuổi thơ

Ký ức tuổi thơ tôi là cây chùm ruột. Trong mảnh sân trước căn nhà nhỏ mẹ tôi mua hồi đó luôn mát rượi bởi bóng mát của một cái cây rất lạ. Nhờ những tán lá sum suê của nó nên ánh nắng chói chang của những ngày hè dịu đi rất nhiều. Khoảng sân râm mát dưới gốc là chỗ cho bọn trẻ chúng tôi tụ tập chơi bắn bi, chơi đồ hàng…

Truyện ngắn: Món nợ

Hơn mười năm trước, hồi đang là sinh viên đại học, suốt 4 năm học hắn đều ăn chịu xôi sáng ghi sổ trong con hẻm gần trường. Được cái lúc nào hắn cũng ăn một lần 2 đĩa, lại luôn miệng má má con con nên bà bán xôi thường khuyến mãi riêng cho miếng cháy to bằng nửa bàn tay.

Nghĩa Tân căng tràn sức sống

Trên quê hương mới – phường Nghĩa Tân (Cầu Giấy, Hà Nội), bà con cộng đồng đã cùng nhau đoàn kết, gắn bó, tương thân tương ái - hợp sức phấn đấu “xây” nên một mái nhà chung - mỗi ngày thêm sắc mới…

Nặng lòng Tràng An - Kẻ Chợ

Năm xưa, tôi – XP đã có những cuộc đàm đạo cùng Nhà văn Siêu Hải (1924 – 2012). Có thể nói, cả cuộc đời ông gắn bó với “đô thị Kẻ Chợ” qua những trang viết ngồn ngộn… về Thăng Long - Hà Nội. ..

Trường ĐH Tây Bắc: Đề kiểm tra giữa học kỳ 2 môn Ngữ văn lớp 8 năm học 2024 – 2025

Truyện ngắn "Quê hương" của tác giả Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm mang đậm tính nhân văn, khắc họa một cách sâu sắc tình cảm quê hương của mỗi con người, đặc biệt là tình yêu với mảnh đất nơi sinh ra và lớn lên. Qua câu chuyện, tác giả không chỉ miêu tả cảnh vật quê hương mà còn thể hiện những suy tư, cảm xúc của nhân vật về quê hương và những giá trị tinh thần sâu sắc mà quê hương mang lại.

Đề luyện thi số 1 - Trung tâm Trí Việt: Phân tích truyện ngắn "Ông tôi" của tác giả Đào Quốc Thịnh

Truyện ngắn "Ông tôi" của Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm đầy cảm động và mang ý nghĩa nhân văn sâu sắc.
Top