banner 728x90

Tản văn: Tuổi thơ còn mãi

08/05/2025 Lượt xem: 2363

Tôi rất xúc động mỗi lần nghe ca khúc “Thằng Cuội” của Lê Thương. Bài hát quen thuộc đến cũ kỹ ấy được phối với tiếng guitar chậm rãi, cùng giọng hát trong trẻo như bầu trời sớm mai bỗng nhiên hôm nay nghe hay đến ngỡ ngàng. “Bóng trăng trắng ngà. Có cây đa to. Có thằng Cuội già ôm một mối mơ…”,  những ca từ mộc mạc như lời hát dồng dao đưa người nghe về với ký ức tuổi thơ ngọt ngào.

Tuổi thơ, những ngày một buổi đi học, một buổi chăn bò lang thang hết đồng này đến bãi nọ. Lũ trẻ nhà quê nghèo khó không bao giờ biết buồn, hết đánh khăng, đánh đáo, thả diều lại đến bịt mắt bắt dê, đánh trận giả, chọi dế. Ngày đó, trẻ con nhà quê chơi đá dế thường lấy tóc quấn vào chân hoặc cổ dế quay tít mù để dế thi đấu hăng hơn. Lớn lên chút nữa, thấy thương dế nhiều hơn, bởi dế không chỉ là đấu sĩ mà còn là nghệ sĩ đêm đêm “hát xẩm không tiền, nên nghèo xác xơ…”.

Tuổi thơ có những chiều hôm nằm trên bãi cỏ nhìn mây bay tự hỏi mây bay về phương nào, gió thổi về đâu qua bạt ngàn lau lách trên triền núi kia? Đôi lần nghe trong vi vu của gió lời ai hát “Gió không có nhà. Gió bay muôn phương. Biền biệt chẳng ngừng. Trên trời nước ta”. Nhớ những đêm Trung thu rồng rắn rước đèn khắp xóm, những lần ngồi trước sân nhà nhìn trăng lên rồi chỉ trỏ kia là cây đa, kia là thằng Cuội. “Thằng Cuội ngồi gốc cây đa/Để trâu ăn lúa, gọi cha ời ời/Cha còn cắt cỏ trên trời/Mẹ còn cưỡi ngựa đi mời quan viên…”, bài đồng dao ấy trẻ con nhà quê ai cũng từng một lần ngân nga. Thời xa vắng ấy, trẻ con nào đâu biết đến chiếc túi thần kỳ của Doreamon với máy biến hình, cỗ máy thời gian, cũng chẵng biết đến người nhện, siêu nhân nên khi hỏi nhau “mơ gì”, không ít đứa trả lời mơ được bay lên cùng gió để ngắm núi sông quê hương, mơ được lên cung trăng chơi cùng chú Cuội, chị Hằng. Có đứa bạo miệng còn mơ mai này lớn lên được lấy con bé hàng xóm suốt ngày chí chóe với nhau nhưng cứ không gặp nhau lại thấy nhớ nhớ…

Năm tháng đi qua, tuổi thơ trôi đi, bạn bè mỗi đứa một phương, bao năm chưa lần gặp lại. Cánh đồng làng giờ đã không còn như xưa. Những giấc mơ giờ đây cũng khác. Trong mênh mang chiều phố thị, nghe khúc hát “Thằng Cuội” bỗng giật mình chợt nhớ, mình cũng từng là “thằng Cuội già… ôm một mối mơ”!

Võ Hồng Phúc

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Hương vị quê nhà

Chợ quê lúc hoàng hôn là một hình ảnh rất đẹp và đặc trưng của làng quê Việt Nam, thường được diễn tả với không khí ấm áp, nhộn nhịp và đầy màu sắc....

Câu chuyện gia đình: Quan hệ hàng xóm

“Nhà của chị dễ chịu thật!” - cô vợ mau mắn của T nói. Đó là một trong những ngày mà nhiệt độ ở đây lên đến gần 40 độ C. Tôi mở toang mọi cánh cửa phòng khách, bật quạt lùa nóng đi và ngồi nói chuyện với đôi vợ chồng trẻ. T thật khác so với 10 năm trước, khi cậu làm công việc bảo vệ công trình cho người hàng xóm cạnh nhà tôi. Thay vì một T bất cần, ham nhậu và có cách sống buông thả ngày đó, giờ trước mắt tôi là một ông chồng khá điềm đạm và đầy trách nhiệm.

Tản văn: Tâm sự của em

Tình yêu của mình bắt đầu từ đâu anh nhỉ? Trong ký ức của em, tình yêu của chúng mình luôn gắn với những cơn mưa.

Truyện ngắn: Tình yêu của mẹ

Đến muộn, khi ly cafe của bạn đã vơi lưng chừng, và không gian của quán cafe đã bắt đầu ong ong lên bởi tiếng người, thế mà mình vẫn thấy mắt bạn buồn, dù trên gương mặt là một cái nhoẻn cười và bàn tay bạn vừa gấp lại trang sách đọc dở.

Truyện ngắn: Bố ơi

Bố mẹ thường cãi nhau. Tôi bênh mẹ, ghét bố. Khi công việc làm ăn của mẹ phất lên thì bố bị mất việc. Từ đó, mọi việc sinh hoạt chi tiêu trong gia đình đều do mẹ quyết định. Bây giờ, khi cãi nhau với bố, mẹ thường nói thêm: “Vô dụng!”. Tôi thấy mẹ nói đúng và càng xem thường bố...

Tản văn: Khói lam chiều

Có những buổi chiều miên man trôi trong tôi với mùi khói bay lên từ đâu đó. Ngút ngát một niềm yêu phủ lấy tôi, với miền khói phủ từ những đợt đốt rạ đồng, vọng những bữa cơm tối sắp về, hay khói un lúa lép trong ngõ nhà ai cuối mùa gặt. Chút lòng quê ấy đâu phải ai cũng có, đâu phải ai cũng hiểu...

Câu chuyện gia đình: Làm đẹp

Tôi làm việc ở một công ty nước ngoài, lương cao nhưng không sung sướng chút nào. Tôi chỉ biết làm, không có thời gian đi chơi, du lịch. Tôi tự nhủ mình còn trẻ, ráng làm nuôi vợ con, về sau có tiền dư dả rồi đi chơi cũng chưa muộn.

Câu chuyện gia đình: Mẹ tôi

Một mình mẹ chăm sóc, yêu thương con vô bờ bến từ khi tôi được 6 tháng tuổi. Một mình trên một đất nước hoàn toàn xa lạ, không một đồng xu dính túi và cũng không có người thân nào bên cạnh, mẹ tôi gạt nước mắt, quên đi sự buồn đau, mạnh mẽ đối diện với thực tại. Nếu như cuộc đời đem lại sự cay đắng cho mẹ thì mẹ làm mọi cách để vứt bỏ nó. Mẹ đã trải qua bao nỗi nhọc nhằn trong cuộc sống để nuôi tôi lớn khôn và cho tôi tất cả những gì có thể được.
Top