banner 728x90

Tản văn: Tâm sự của em

10/05/2025 Lượt xem: 2512

Tình yêu của mình bắt đầu từ đâu anh nhỉ? Trong ký ức của em, tình yêu của chúng mình luôn gắn với những cơn mưa.

Đó là cơn mưa bụi lây phây khi lần đầu mình gặp gỡ và có một người thấy nhói lòng bởi vẻ cô đơn xa vắng trong ánh mắt của người kia. Có cơn mưa xối xả trong một lần mình tiễn nhau ra bến xe buýt. Màn nước trắng xóa ngoài cửa kính đã che khuất ánh mắt nào khao khát trao nhau. Và có một giọt mưa đọng lại trong khóe mắt người đi. Có cơn mưa ồn ào khi ta trú chân nơi góc phố. Nụ hôn mềm như làn gió cũng khiến hồn mình lúng liếng như say.

Và khi mình đã chia xa thì cũng là cơn mưa chứng kiến. Trong âm ỉ giận hờn, trong triền miên thao thức. Đó là cơn mưa trong lúc trời nắng, như cơn mưa hôm nay. Có thể là từ hôm qua, và ngày hôm qua của hôm qua nữa. Mỗi ngày một ít. Như tình yêu mình theo năm tháng đầy lên. Một làn hơi nước mỏng manh nhen lên từ một hồ nước mênh mông - nơi có những cánh cò trắng vẫn thỉnh thoảng bay về - những cánh vẫy mềm mại, nhịp nhàng gợi nhớ miền quá vãng xa xưa. Ở góc kia, chàng bói cá đứng im lìm trên một cành củi nhô lên mặt nước, bất ngờ chao xuống rồi bay vút lên, mỏ lấp lánh một chú cá con. Nhưng hôm nay... tịnh không thấy chúng. Có lẽ chúng đã đi trốn nắng ở đâu đó. Bóng nắng lên cao. Hơi nước bốc lên nhiều hơn, ngày một nhiều hơn, và dần thành một luồng. Rung rung trong không gian im ắng, lặng tờ, đám lá sen, lá súng... xoải rộng trên mặt nước. Không một bóng chim bay. Không một làn gió gợn. Chỉ có một bầu không gian nắng và nắng. Lồng lộng. Sóng sánh. Vàng ươm...

Thốt nhiên, giữa cái oi bức tưởng như đặc quánh lại có một sự chuyển động nho nhỏ. Nghe thoang thoảng một làn gió man mát bên tai, bên má, thổi bay tóc. Gió mạnh lên. Làn hơi nước càng ngày càng nhiều hơn, bay cao lên và gặp thêm những hạt nước li ti. Chẳng mấy chốc, nó đã thành một áng mây mòng mọng nước lơ lửng che ngang vầng mặt trời cau có như những hờn ghen u ám tim ai. Đoành! Một tiếng nổ dữ dội. Một ánh chớp xé rách bầu trời. Những bụi lúa đang thì con gái quẫy người, vặn thân, vẫy tay... khi thấy những hạt nước đầu tiên rơi xuống từ lưng chừng trời. Nhiều hơn. Sầm sập. Ràn rạt. Ù ù. Quay cuồng. Giọt ngã, giọt rơi. Tung tóe. Long bong trên mặt nước. Bất ngờ gió dừng. Mưa tạnh. Ông mặt trời lại nhô lên sau tán lá muồng xanh nhẫy nhượt. Chỉ còn những giọt nước long lanh đọng trên đám hoa dại bên ven hồ là dấu tích của trận mưa. Bóng nắng lại xôn xao vờn trên mặt nước. Và gió lại êm đềm hát khúc ru trưa. Chỉ trái tim đang yêu là mưa vẫn cứ rơi...

Hương Lan

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Bó hoa thạch thảo

Chuyến công tác kết thúc sớm hơn dự định hai ngày, chị về nhà mà không gọi điện báo trước. Cửa khóa im ỉm, giờ này chắc anh đang ở bệnh viện, bé Thảo chơi bên nhà bà ngoại. Chị nhẹ nhàng mở cửa bước vào. Thấy nhà cửa gọn gàng, sạch sẽ chị thở phào nhẹ nhõm.

Tạp văn: Mẹ sẽ về quê

Chiều nay, mẹ gọi điện giục con đặt vé máy bay cho mẹ về quê. Nghe giọng mẹ có vẻ buồn, con cảm thấy bất an nên đánh liều hỏi: “Có đặt vé khứ hồi không hả mẹ?”. Mẹ im lặng không trả lời.

Truyện ngắn: Nhặt của rơi

Tiếng reo của nó làm tôi run bắn người. Ông bà kia cũng phát hiện thấy nó. Thằng Hòa lùi lại định chạy nhưng không kịp. Ông kia mừng rỡ lao vào ôm chầm lấy nó cười tít. Tôi nhìn dưới chân ông bà kia: chiếc thúng và bao tải rách vẫn còn nguyên. Trên thúng là chiếc mẹt bày hương, hoa, tiền vàng mã… Có lẽ ông ta đang xếp dở những tập tiền vàng âm phủ cho vào bao tải rách để dọn hàng về...

Câu chuyện gia đình: “Bài học chốn nhà hàng”

Cũng như mọi lần, Hùng phóng chiếc xe Mercedes bóng loáng phanh két trước cổng nhà hàng Tuyết Nhung. Chẳng cần khóa xe, anh giao chìa khóa cho nhân viên bảo vệ rồi chọn một chiếc bàn kín đáo nằm sâu bên trong để ngồi. Phong cách “ga lăng” của anh làm cho nhiều em tiếp viên ở đây phải “nể” và muốn gần gũi…. Dù mới chỉ đến đây vài lần, nhưng chủ quán hiểu rất rõ tính tình của anh, liền nháy mắt ra hiệu cho Thủy, (một tiếp viên xinh đẹp) ra tiếp.

Truyện ngắn: Hạnh phúc của mẹ

Đứng bên ngoài khán phòng mà tim mẹ đập liên hồi, cố lắng nghe tên con gái mẹ được xướng lên thật dõng dạc, tưởng tượng cảnh con từng bước chạm vào chiếc bục trao bằng cử nhân. Có lẽ do mẹ đã mơ về ngày hôm nay quá nhiều, nên dù chỉ được nhìn con qua tấm kính mờ trên cánh cửa, nhưng những hình ảnh của con trong khoảnh khắc ấy vẫn hiện rõ mồn một trong tâm trí mẹ.

Tản văn: Kỷ niệm vùng quê mùa lũ

Mùa lũ. Đó là những ngày nằm cuộn mình trong chăn chiếu, nghe mưa dầm dề cả ngày mà không biết chán. Má biểu:"Trời ni không có đi chợ được, đợi ba mày bắt cá về nấu".

Truyện ngắn: Một buổi thi

Thùng!... Thùng!... Thùng!... Tiếng trống trường báo hiệu giờ thi bắt đầu. Cô Hồng cầm đề thi lần lượt đi phát cho các bàn rồi chậm rãi đọc lại một lượt cho các thí sinh soát lại. Những cái đầu cúi gầm xuống mặt bàn, tiếng thở phào nhẹ nhõm xen lẫn tiếng chặc lưỡi đầy vẻ lo âu… Phòng thi bỗng chốc xôn xao hẳn lên rồi trở lại cái không khí im ắng ban đầu của nó. Cô Hồng quan sát Linh khá lâu, bất giác cô nhớ lại thời học sinh của mình…

Câu chuyện gia đình: Khi vợ hơn chồng

Từ xưa đến nay, mọi người vẫn quan niệm: “Người đàn ông là trụ cột trong gia đình”. Đàn ông là chỗ dựa của phụ nữ. Chính vì vậy mà quyền “lãnh đạo”, “chỉ huy” bao giờ cũng thuộc về các ông chồng. Ngày nay, cùng với sự tiến bộ của xã hội, thực hiện quyền bình đẳng nam nữ nên nhiều chị em đã vươn lên giữ các vai trò địa vị quan trọng của xã hội, làm chủ gia đình và thành đạt trong việc tiếp thị tri thức khoa học kỹ thuật, nên nhiều chị hơn hẳn các đức ông chồng.
Top