banner 728x90

Tản văn: Tâm sự của em

10/05/2025 Lượt xem: 2359

Tình yêu của mình bắt đầu từ đâu anh nhỉ? Trong ký ức của em, tình yêu của chúng mình luôn gắn với những cơn mưa.

Đó là cơn mưa bụi lây phây khi lần đầu mình gặp gỡ và có một người thấy nhói lòng bởi vẻ cô đơn xa vắng trong ánh mắt của người kia. Có cơn mưa xối xả trong một lần mình tiễn nhau ra bến xe buýt. Màn nước trắng xóa ngoài cửa kính đã che khuất ánh mắt nào khao khát trao nhau. Và có một giọt mưa đọng lại trong khóe mắt người đi. Có cơn mưa ồn ào khi ta trú chân nơi góc phố. Nụ hôn mềm như làn gió cũng khiến hồn mình lúng liếng như say.

Và khi mình đã chia xa thì cũng là cơn mưa chứng kiến. Trong âm ỉ giận hờn, trong triền miên thao thức. Đó là cơn mưa trong lúc trời nắng, như cơn mưa hôm nay. Có thể là từ hôm qua, và ngày hôm qua của hôm qua nữa. Mỗi ngày một ít. Như tình yêu mình theo năm tháng đầy lên. Một làn hơi nước mỏng manh nhen lên từ một hồ nước mênh mông - nơi có những cánh cò trắng vẫn thỉnh thoảng bay về - những cánh vẫy mềm mại, nhịp nhàng gợi nhớ miền quá vãng xa xưa. Ở góc kia, chàng bói cá đứng im lìm trên một cành củi nhô lên mặt nước, bất ngờ chao xuống rồi bay vút lên, mỏ lấp lánh một chú cá con. Nhưng hôm nay... tịnh không thấy chúng. Có lẽ chúng đã đi trốn nắng ở đâu đó. Bóng nắng lên cao. Hơi nước bốc lên nhiều hơn, ngày một nhiều hơn, và dần thành một luồng. Rung rung trong không gian im ắng, lặng tờ, đám lá sen, lá súng... xoải rộng trên mặt nước. Không một bóng chim bay. Không một làn gió gợn. Chỉ có một bầu không gian nắng và nắng. Lồng lộng. Sóng sánh. Vàng ươm...

Thốt nhiên, giữa cái oi bức tưởng như đặc quánh lại có một sự chuyển động nho nhỏ. Nghe thoang thoảng một làn gió man mát bên tai, bên má, thổi bay tóc. Gió mạnh lên. Làn hơi nước càng ngày càng nhiều hơn, bay cao lên và gặp thêm những hạt nước li ti. Chẳng mấy chốc, nó đã thành một áng mây mòng mọng nước lơ lửng che ngang vầng mặt trời cau có như những hờn ghen u ám tim ai. Đoành! Một tiếng nổ dữ dội. Một ánh chớp xé rách bầu trời. Những bụi lúa đang thì con gái quẫy người, vặn thân, vẫy tay... khi thấy những hạt nước đầu tiên rơi xuống từ lưng chừng trời. Nhiều hơn. Sầm sập. Ràn rạt. Ù ù. Quay cuồng. Giọt ngã, giọt rơi. Tung tóe. Long bong trên mặt nước. Bất ngờ gió dừng. Mưa tạnh. Ông mặt trời lại nhô lên sau tán lá muồng xanh nhẫy nhượt. Chỉ còn những giọt nước long lanh đọng trên đám hoa dại bên ven hồ là dấu tích của trận mưa. Bóng nắng lại xôn xao vờn trên mặt nước. Và gió lại êm đềm hát khúc ru trưa. Chỉ trái tim đang yêu là mưa vẫn cứ rơi...

Hương Lan

 

Tags:

Bài viết khác

Tản văn: Hương vị quê nhà

Chợ quê lúc hoàng hôn là một hình ảnh rất đẹp và đặc trưng của làng quê Việt Nam, thường được diễn tả với không khí ấm áp, nhộn nhịp và đầy màu sắc....

Câu chuyện gia đình: Quan hệ hàng xóm

“Nhà của chị dễ chịu thật!” - cô vợ mau mắn của T nói. Đó là một trong những ngày mà nhiệt độ ở đây lên đến gần 40 độ C. Tôi mở toang mọi cánh cửa phòng khách, bật quạt lùa nóng đi và ngồi nói chuyện với đôi vợ chồng trẻ. T thật khác so với 10 năm trước, khi cậu làm công việc bảo vệ công trình cho người hàng xóm cạnh nhà tôi. Thay vì một T bất cần, ham nhậu và có cách sống buông thả ngày đó, giờ trước mắt tôi là một ông chồng khá điềm đạm và đầy trách nhiệm.

Truyện ngắn: Tình yêu của mẹ

Đến muộn, khi ly cafe của bạn đã vơi lưng chừng, và không gian của quán cafe đã bắt đầu ong ong lên bởi tiếng người, thế mà mình vẫn thấy mắt bạn buồn, dù trên gương mặt là một cái nhoẻn cười và bàn tay bạn vừa gấp lại trang sách đọc dở.

Truyện ngắn: Bố ơi

Bố mẹ thường cãi nhau. Tôi bênh mẹ, ghét bố. Khi công việc làm ăn của mẹ phất lên thì bố bị mất việc. Từ đó, mọi việc sinh hoạt chi tiêu trong gia đình đều do mẹ quyết định. Bây giờ, khi cãi nhau với bố, mẹ thường nói thêm: “Vô dụng!”. Tôi thấy mẹ nói đúng và càng xem thường bố...

Tản văn: Tuổi thơ còn mãi

Tôi rất xúc động mỗi lần nghe ca khúc “Thằng Cuội” của Lê Thương. Bài hát quen thuộc đến cũ kỹ ấy được phối với tiếng guitar chậm rãi, cùng giọng hát trong trẻo như bầu trời sớm mai bỗng nhiên hôm nay nghe hay đến ngỡ ngàng. “Bóng trăng trắng ngà. Có cây đa to. Có thằng Cuội già ôm một mối mơ…”, những ca từ mộc mạc như lời hát dồng dao đưa người nghe về với ký ức tuổi thơ ngọt ngào.

Tản văn: Khói lam chiều

Có những buổi chiều miên man trôi trong tôi với mùi khói bay lên từ đâu đó. Ngút ngát một niềm yêu phủ lấy tôi, với miền khói phủ từ những đợt đốt rạ đồng, vọng những bữa cơm tối sắp về, hay khói un lúa lép trong ngõ nhà ai cuối mùa gặt. Chút lòng quê ấy đâu phải ai cũng có, đâu phải ai cũng hiểu...

Câu chuyện gia đình: Làm đẹp

Tôi làm việc ở một công ty nước ngoài, lương cao nhưng không sung sướng chút nào. Tôi chỉ biết làm, không có thời gian đi chơi, du lịch. Tôi tự nhủ mình còn trẻ, ráng làm nuôi vợ con, về sau có tiền dư dả rồi đi chơi cũng chưa muộn.

Câu chuyện gia đình: Mẹ tôi

Một mình mẹ chăm sóc, yêu thương con vô bờ bến từ khi tôi được 6 tháng tuổi. Một mình trên một đất nước hoàn toàn xa lạ, không một đồng xu dính túi và cũng không có người thân nào bên cạnh, mẹ tôi gạt nước mắt, quên đi sự buồn đau, mạnh mẽ đối diện với thực tại. Nếu như cuộc đời đem lại sự cay đắng cho mẹ thì mẹ làm mọi cách để vứt bỏ nó. Mẹ đã trải qua bao nỗi nhọc nhằn trong cuộc sống để nuôi tôi lớn khôn và cho tôi tất cả những gì có thể được.
Top