Trung tâm Trí Việt (tỉnh Thanh Hóa)
Bài phân tích mẫu của giáo viên Nguyễn Lý Tưởng (số điện thoại liên hệ: 0986217081)
*Đề thi: Em hãy phân tích truyện ngắn “Ông tôi” của nhà văn Đào Quốc Thịnh?
Bài làm
MỞ BÀI
- Văn học là nơi phản chiếu vẻ đẹp tâm hồn con người qua những câu chuyện tưởng chừng giản dị nhưng chứa đựng những giá trị sống sâu sắc.
- Truyện ngắn “Ông tôi” của nhà văn Đào Quốc Thịnh là một tác phẩm cảm động, lặng lẽ mà sâu xa, viết về bài học yêu thương và lòng nhân ái thông qua hành động đẹp của một người ông.
- Tác phẩm gợi mở những suy ngẫm sâu sắc về lòng trắc ẩn, sự sẻ chia và cách giáo dục bằng tấm gương sống của người lớn đối với thế hệ trẻ.
THÂN BÀI
Luận điểm 1: Giới thiệu tác giả – tác phẩm
- Về tác giả: Đào Quốc Thịnh sinh năm 1957 tại Hà Nội. Là nhà văn, nhà báo, hội viên Hội Nhà báo Việt Nam. Ông sáng tác nhiều truyện ngắn giàu tính nhân văn, gần gũi đời thường. Ngoài văn học, ông còn viết báo, phóng sự, kịch bản phim tài liệu.
- Về tác phẩm: Truyện ngắn “Ông tôi” được viết năm 1996, đăng trên Tạp chí Giáo dục Sáng tạo tp.HCM. Truyện khai thác đề tài gia đình và bài học đạo đức, thể hiện bằng giọng kể nhẹ nhàng, chân thành qua cái nhìn của người cháu nhỏ.
Luận điểm 2: Tóm tắt và chủ đề truyện
- Tóm tắt: Câu chuyện kể về một buổi sáng mưa lạnh, khi một cậu bé ăn mày gõ cửa xin cơm. Người cháu lưỡng lự từ chối, trong khi ông lại mở rộng vòng tay: cho cậu bé vào nhà, thay đồ, cho ăn, tặng áo mưa và ân cần tiễn đi. Sau khi bị cháu thắc mắc, ông nhẹ nhàng kể về tuổi thơ mồ côi, từng đi ăn xin, và lòng biết ơn những người đã cứu giúp ông. Hành động của ông khiến người cháu xúc động và nhận ra bài học sống.
- Chủ đề: Truyện gửi gắm thông điệp sâu sắc về lòng nhân ái, về sự sẻ chia trong hoạn nạn và giá trị sống đạo đức… từ ký ức và trải nghiệm đời người.
Luận điểm 3: Phân tích nhân vật để làm rõ chủ đề
Nhân vật ông tôi
1. Hoàn cảnh của nhân vật ông tôi
- Nhân vật ông tôi trong truyện ngắn “Ông tôi” xuất hiện với một hoàn cảnh đầy biến cố trong quá khứ, tạo nên nền tảng quan trọng để nhà văn khắc họa sâu sắc nhân cách và hành động của ông.
- Khi còn nhỏ, ông từng mồ côi cả cha lẫn mẹ, phải lang thang xin ăn giữa dòng đời. Cuộc đời ông bước sang trang mới khi được một đôi vợ chồng già không có con nhận làm con nuôi, yêu thương và cho ăn học tử tế: “Ông mồ côi cả bố lẫn mẹ từ khi còn nhỏ và cũng phải đi xin ăn như cậu bé này... May mắn được hai cụ không có con nhận làm con nuôi...” Chính hoàn cảnh ấy đã giúp ông thấu hiểu nỗi đau nghèo đói, để rồi khi trưởng thành và có địa vị xã hội, ông vẫn giữ cho mình một trái tim trọn vẹn lòng biết ơn và sự đồng cảm sâu sắc với những mảnh đời bất hạnh.
→ Hoàn cảnh riêng của ông không chỉ khắc họa một số phận người từng chịu đựng và vươn lên, mà còn phản ánh những giá trị đạo đức về lòng tri ân, nhân ái trong xã hội hiện đại.
2. Phẩm chất, tính cách của nhân vật ông tôi
Nhân vật ông tôi trong truyện ngắn hiện lên với những phẩm chất đáng trân trọng, thể hiện qua từng hành động, suy nghĩ và lời nói.
* Lòng nhân hậu, yêu thương người nghèo: Khi thấy cậu bé ăn mày bị cháu từ chối, ông không phán xét mà lập tức: “Gọi cậu bé ăn mày vào nhà, cởi quần áo rồi lau khô người cho cậu ta.”
“Đưa cho cậu bé ăn mày bộ quần áo lành lặn của ông, nhường cả phần ăn sáng là chiếc bánh mì.”
→ Chính tấm lòng bao dung ấy đã làm nên hình ảnh người ông cao thượng, sẵn sàng chia sẻ cả những điều thiết thân nhất.
* Lòng vị tha và thái độ sống khiêm nhường: Khi cháu phản ứng vì ông “cho đi quá nhiều”, ông không giận dữ, chỉ lặng lẽ nói: “Mai ông sẽ mua cái khác”, “Một miếng khi đói bằng một gói khi no.”
→ Những lời nói tưởng như đơn giản nhưng là triết lý sống sâu sắc, là minh chứng cho một trái tim từng trải, giàu tình người và không bao giờ quên quá khứ cơ cực của mình.
* Tình yêu thương và cách giáo dục tinh tế: Ông không dạy cháu bằng những lời giáo huấn khô khan, mà bằng hành động sống và kể chuyện thật từ quá khứ. Điều đó khiến bài học đạo đức trở nên tự nhiên, cảm động và dễ tiếp thu, đặc biệt khi cháu bật khóc trong xúc động.
3. Vai trò và dụng ý xây dựng nhân vật
Thông qua hình tượng ông tôi, nhà văn Đào Quốc Thịnh không chỉ khắc họa một người ông cụ thể mà còn gửi gắm thông điệp sâu sắc về lòng nhân ái, sự biết ơn và cách sống cao đẹp.
Nhân vật được xây dựng với dụng ý ca ngợi phẩm chất con người, đề cao đạo đức truyền thống, phản ánh tư tưởng "sống là cho đi" và "người tử tế không bao giờ lãng quên cội nguồn".
Ông là nhân vật trung tâm làm nổi bật chủ đề truyện. Qua hành động và lời nói của ông, nhà văn khắc họa rõ nét thông điệp: "Sự giúp đỡ dù nhỏ trong lúc khó khăn có thể làm nên những thay đổi lớn trong đời người – và lòng tốt cần được nuôi dưỡng bằng ký ức và tri ân."
→ Ông không chỉ là nhân vật truyện mà còn là hình mẫu đạo đức – biểu tượng cho tầng lớp người tử tế, từng chịu khổ đau nhưng không đánh mất trái tim nhân hậu.
Phân tích nhân vật phụ: Người cháu
1. Giới thiệu nhân vật phụ
- Là cháu nội của ông, sống cùng ông trong một ngôi nhà khang trang, khá giả.
- Ban đầu: Vô tư, ích kỷ, chưa thấu hiểu giá trị của lòng trắc ẩn, chỉ biết giữ của.
- Sau khi chứng kiến hành động của ông và nghe ông kể về quá khứ: cậu bé xúc động đến bật khóc, thể hiện sự thức tỉnh lương tâm và cảm xúc.
- Sự thay đổi của cháu chính là thành công của việc giáo dục bằng hành động – không cần răn đe, chỉ cần làm gương.
→ Nhân vật cháu chính là “tấm gương phản chiếu hiệu quả giáo dục âm thầm của ông”, góp phần thể hiện thông điệp rằng: “Yêu thương cần được gieo mầm từ những câu chuyện, từ hành động cụ thể trong đời sống thường ngày.” Đồng thời, cháu còn đại diện cho thế hệ trẻ hôm nay – những người dễ vô cảm trước nỗi đau xung quanh, nếu không được dẫn dắt bằng tấm gương sống của người lớn. Nhân vật phụ được xây dựng chân thật, gần gũi, góp phần làm rõ chủ đề giáo dục đạo đức bằng cảm hóa, không phải bằng lý thuyết sáo rỗng.

Luận điểm 4: Đặc sắc nghệ thuật trong truyện ngắn “Ông tôi”
1. Ngôi kể – điểm nhìn từ nhân vật cháu
- Truyện được kể theo ngôi thứ nhất, xưng “tôi” – là người cháu của ông.
- Cách kể chuyện này giúp người đọc được trực tiếp bước vào thế giới cảm xúc nội tâm của người kể, thấy rõ sự chuyển biến tâm lý từ thờ ơ, ích kỷ đến xúc động, thức tỉnh.
- Đây là một lựa chọn nghệ thuật hiệu quả, vì qua con mắt trẻ thơ, những hành động tưởng chừng giản dị của ông lại trở nên đầy xúc động, có sức lan tỏa mạnh mẽ.
→ Ngôi kể này không chỉ tạo ra sự gần gũi, chân thành mà còn giúp làm nổi bật bài học sống động về giáo dục bằng hành động và cảm hóa.
2. Tình huống truyện – giản dị mà xúc động
- Tình huống truyện được xây dựng rất đời thường: Một buổi sáng mưa lạnh, một cậu bé ăn xin đến gõ cửa xin ăn.
- Nhưng chính tình huống đó đã trở thành bước ngoặt cảm xúc, khơi dậy quá khứ, khơi dậy sự thấu hiểu và trở thành bài học đạo đức tự nhiên.
→ Tình huống truyện tuy đơn giản nhưng có tính biểu tượng cao: "Người từng là kẻ xin ăn – nay giúp đỡ người giống mình", như một vòng luân hồi nhân đạo, phản ánh sự tiếp nối lòng tốt qua các thế hệ.
3. Nghệ thuật xây dựng nhân vật – chân thực, sống động
- Các nhân vật được khắc họa không nhiều chi tiết ngoại hình, nhưng tập trung vào hành động, lời nói, cử chỉ đầy biểu cảm.
- Nhân vật ông tôi hiện lên gần như không có lời thuyết giáo, nhưng mỗi hành động đều mang giá trị đạo đức sâu sắc.
- Nhân vật người cháu phản ánh đúng tâm lý trẻ con – thẳng thắn, đôi khi ích kỷ – nhưng dễ xúc động, dễ bị cảm hóa.
→ Cách xây dựng nhân vật này khiến truyện trở nên rất gần gũi, tự nhiên, như một câu chuyện đời thực có thể bắt gặp bất cứ nơi đâu trong cuộc sống.
4. Ngôn ngữ – giản dị, cảm xúc, giàu hình ảnh
- Ngôn ngữ trong truyện mộc mạc, tự nhiên, không hoa mỹ nhưng đậm chất đời sống.
- Những chi tiết nhỏ nhưng gợi cảm rất cao:“Chiếc áo mỏng sờn rách, ướt sũng nước mưa”, “Ông nắm tay cậu bé lau người”, “Tôi bỗng trào nước mắt…”
→ Chính sự chân thật trong ngôn ngữ khiến người đọc cảm động một cách tự nhiên, không bị ép buộc.
5. Giọng điệu – trầm lắng, nhân văn
- Giọng văn trong truyện mang màu sắc trữ tình nhẹ nhàng, thủ thỉ như lời kể của một người từng trải, đầy cảm xúc và chân thành.
- Không có cao trào kịch tính, nhưng câu chuyện cứ nhẹ nhàng len vào lòng người đọc bằng cảm xúc đời thường.
→ Giọng điệu này tạo nên một không gian ấm áp, đầy tình người, khiến truyện trở nên sâu sắc và đọng lại lâu trong tâm trí.
Luận điểm 5: Giá trị nội dung và thông điệp nhân văn sâu sắc
1. Giá trị nội dung: Truyện ngắn ca ngợi tình thương giữa con người với con người – đặc biệt là sự sẻ chia trong hoạn nạn, không phân biệt giàu nghèo. Thông qua hành động của ông, tác giả đề cao tinh thần: “Giúp người khi khó khăn là cách trả ơn cuộc đời.” Đồng thời, truyện cũng nhấn mạnh một đạo lý truyền thống sâu sắc: “Ăn quả nhớ kẻ trồng cây” – Biết ơn những người từng giúp đỡ mình và truyền lại lòng tốt ấy cho người khác.
2.Về nghệ thuật, truyện gây ấn tượng bởi:
- Ngôi kể ngôi thứ nhất, điểm nhìn trẻ thơ, giúp truyền tải cảm xúc một cách tự nhiên, chân thực. Tình huống truyện đơn giản nhưng giàu sức gợi – một cuộc gặp bất ngờ đã tạo ra bước ngoặt cảm xúc. Ngôn ngữ mộc mạc, giàu hình ảnh và cảm xúc, giọng văn nhẹ nhàng, trầm lắng. Xây dựng nhân vật sinh động, đặc biệt là hình tượng người ông vừa giàu tình thương vừa sâu sắc về nhân cách.
3. Thông điệp nhân văn sâu sắc: “Một miếng khi đói bằng một gói khi no” – câu tục ngữ dân gian được ông nhắc lại không chỉ là lời dạy, mà còn là triết lý sống đầy giá trị trong xã hội hiện đại.
Truyện nhắc chúng ta: Lòng tốt không cần giàu có – chỉ cần tấm lòng. Giáo dục đạo đức không cần lý thuyết – cần hành động sống. Người từng chịu khổ, nếu biết ơn và sống tử tế – sẽ là người mạnh mẽ nhất.
Truyện ngắn “Ông tôi” không chỉ là một câu chuyện đời thường mà là bài học sống đầy cảm động, sâu sắc về cách sống tử tế, yêu thương và biết ơn. Chính sự giản dị trong nghệ thuật và chân thành trong thông điệp đã khiến tác phẩm để lại ấn tượng sâu đậm trong lòng người đọc – như một ngọn đèn lặng lẽ thắp lên trong cơn mưa giá lạnh của cuộc đời.
KẾT BÀI
- Truyện ngắn “Ông tôi” không chỉ là một câu chuyện đời thường mà là một bài học làm người sâu sắc.
- Qua hình ảnh người ông nhân hậu và người cháu biết thức tỉnh, tác phẩm thức tỉnh mỗi người về giá trị của lòng nhân ái, lòng biết ơn và lối sống đẹp trong xã hội hôm nay.
- Câu chuyện giản dị nhưng chạm vào trái tim người đọc bằng sự chân thành – như một ngọn lửa nhỏ sưởi ấm lòng người giữa ngày mưa lạnh.
Nguyễn Lý Tưởng