banner 728x90

Câu chuyện gia đình: Cha và con

08/12/2025 Lượt xem: 2391

Những câu chuyện nhỏ thôi, nhưng rất đời, với những lát cắt nhiều dư vị, với những thông điệp đầy ý nghĩa về tình cảm gia đình. Ở đó có chút xa xót thật đấy, nhưng rồi lại vẫn thấy lẩn khuất cái tình đời, tình người đằng sau những câu chữ...

Linh ngồi thu mình vào mái hiên. Tiếng rao bán rau của cô bé dường như bị át bởi tiếng mưa rơi và sấm chớp. Những chiếc áo mưa xanh, trắng; những chiếc dù đủ màu cũng bước vội vã hơn. Đất cát, nước bẩn cứ theo dòng xe qua lại bắn tung tóe. Từng vệt nước phút chốc theo lỗ hổng rơi xuống làm đầu tóc, quần áo của Linh ướt sũng. Linh cảm thấy mình như lạc lõng giữa cuộc sống xô bồ. Thế nhưng, cô bé nhanh chóng nhận ra có người đồng cảnh ngộ. Ông lão ngồi cách vài mét, đang cố giữ chặt lấy cây dù. Những chiếc thanh sắt cứ lần lượt bật ra mỗi khi gió quật tới. Tấm vải dù cũng bị rách phân nửa. Cụ ông ngồi run bần bật vẫn cố đưa chiếc nón cũ kỹ cầu xin: “Mọi người làm ơn, làm phước giúp đỡ già! Ông bà, cô chú ơi! Xin làm ơn! Làm ơn!”.

Mưa xối xả, ướt đẫm trên mái tóc đã bạc trắng như sương. Mưa làm cho lòng người vốn dĩ đã lạnh, lúc này càng lạnh hơn!

Bỗng một chiếc xe máy cũ nát dừng lại. Người đàn ông có khuôn mặt khắc khổ, mặc chiếc áo mưa bị rách vội vàng bước xuống. Người đàn ông nhìn xung quanh với ánh mắt vừa thất vọng, vừa như trách móc vì sự vô tâm của mọi người. Nhanh như cắt, bàn tay to khỏe đưa xuống chiếc nón cũ kỹ, nhặt những đồng tiền lẻ còn vương đất cất vào túi quần, giọng chán nản:

- Chậc, chẳng được bao nhiêu. Thôi, cha đứng dậy nhanh, con chở xuống đầu chợ bên kia mà xin, chắc khá hơn!

Đôi môi tím tái lẩy bẩy:

- Ừ! Chờ cha, chờ cha một chút nha con!

Ông nặng nhọc đứng lên. Từng bước chân kéo theo cả vết bùn đất, kéo theo cả cơn ho dài đến quặn ruột. Đôi bàn tay cả đời lam lũ run rẩy đặt lên lưng trần vững chãi của con để giữ vững. Rồi chiếc xe phóng vội.

- Khổ thân, sự đời có ai đem cha già yếu bỏ chợ bao giờ, đúng là ông bà ta nói phải: “Cha mẹ nuôi con biển hồ lai láng”…

Tiếng thở dài cùng câu nói bỏ dở của bà cụ ngồi bên khiến cảnh càng thêm não nề. Linh ngậm ngùi nhìn theo chiếc xe đang dần xa. Nhưng, cô bé vẫn kịp nhận ra đôi bàn tay của ông lão. Đôi bàn tay đang nắm chặt chiếc dù đã bị rách phân nửa. Chiếc dù nghiêng qua bên phải nhưng vẫn khiến mái tóc bạc trắng của ông lão ướt đẫm, chỉ có đứa con trai thì không vương lấy một giọt mưa nào.

Hoàng Long

 

 

Tags:

Bài viết khác

Truyện ngắn: Một ngày làm…vợ

Trời đã sáng. Huy vẫn còn nằm cuộn mình trên đệm. Hôm nay, Huy không có tiết dạy trên lớp. Mà nếu có tiết dạy đi chăng nữa thì cũng chẳng bao giờ anh thức dậy là bước xuống giường ngay. Kiểu gì anh cũng ngồi thừ trên giường một chút, trong đầu bâng quơ nghĩ ngợi gì đó. Chẳng như Hà, vợ Huy, thức dậy là loay loay lo làm hết việc này đến việc khác.

Bữa cơm gia đình

Những câu chuyện nhỏ thôi, nhưng rất đời, với những lát cắt nhiều dư vị, với những thông điệp đầy ý nghĩa về tình cảm gia đình. Ở đó có chút xa xót thật đấy, nhưng rồi lại vẫn thấy lẩn khuất cái tình đời, tình người đằng sau những câu chữ.

Truyện ngắn: Không thể chờ đến ngày mai

Ký ức tuổi thơ bên cố là những buổi trưa trốn cha mẹ lang thang hết khu vườn này đến cánh đồi khác cùng tụi nhỏ trong xóm. Nhà cố nằm giữa đồng, đằng sau là dòng sông và trước mặt là một ngọn tháp cổ kính. Thuở bé, khung cảnh nên thơ ấy không hấp dẫn tôi bằng những thứ trái dại trong khu vườn mênh mông của cố.

Tạp văn: Dòng kênh quê tôi

Con kênh bê tông dẫn nước từ đập sông Cái về tưới đồng ruộng nằm sát gò đất trồng hoa màu của tôi. Mùa lại mùa, bên này kênh tôi gánh nước tưới rau, bên kia kênh em ngồi giặt áo mỗi sáng mỗi chiều. Dòng kênh là chứng nhân cho chuyện tình của tôi và em lớn lên theo năm tháng, là mạch sống để dân làng tôi no đủ.

Truyện ngắn: Ngoại tình

Tôi ngước nhìn lên bức ảnh cưới treo ở góc phòng, hai kẻ kia đang tay trong tay, tay ôm hoa tươi cười mãn nguyện. Mười năm trước chắc hẳn cả tôi và chồng tôi đều nghĩ, được cùng nhau sống dưới một mái nhà là niềm hạnh phúc nhất thế gian. Thực ra thì cũng đã có những ngày như vậy. Cho đến khi áo cơm đè nặng, và những đứa con lần lượt ra đời…

Nắm cỏ sữa

Những câu chuyện nhỏ thôi, nhưng rất đời, với những lát cắt nhiều dư vị, với những thông điệp đầy ý nghĩa về tình cảm gia đình. Ở đó có chút xa xót thật đấy, nhưng rồi lại vẫn thấy lẩn khuất cái tình đời, tình người đằng sau những câu chữ...

Truyện ngắn: Đi câu

Nghỉ hè, nó được về quê chơi ít hôm. Thấy hai thằng cạnh nhà cũng bằng tuổi nó đi câu cá, nó xin đi theo. Biết nó là con gái thành phố, chưa quen câu cá, một thằng tuyên bố:

Truyện ngắn: Chuyện hôn nhân của má và tôi

Từ tòa án, chị dông xe về thẳng nhà ba má. Mới đến cổng, thấy ba má ngồi ngoài thềm, chị ào ào: “Xong hết rồi, tòa cho ly hôn, tuyên sắp nhỏ ở với con”. Thấy ba má không nói năng gì, chỉ có tiếng thở dài, chị tiếp: “Ba đừng giận, má đừng trách, tội nghiệp con. Đường hôn nhân của con ngắn quá, đâu như ba má, rộng thênh, thẳng tắp, cứ thế mà đi”. Má nhìn chị lắc đầu, vu vơ: “Thẳng đâu mà thẳng, rộng đâu mà rộng, bây”.
Top